Chương mười tám: đi chơi (3)

4.1K 305 31
                                    

Sau khi xe chạy, không khí trong xe bắt đầu sôi nổi.

Bí thư 11A Hoàng Cẩm Hồng khởi xướng cho mọi người hát hò. Kim Tần Nguyệt cũng nhép theo, dù dàn hợp xướng lệch tông mấy lần nhưng cũng không thể cản được sự vui vẻ mà nó mang lại cho mọi người.

Đám bạn cùng lớp của Phó Gia Hành rất biết chơi, lúc thì nói chuyện về trò chơi, lúc lại bàn luận xem trong trường có bạn nữ nào xinh.

"Trần An An của lớp 11B, cậu ấy rất đáng yêu, đúng gu tớ."

"Mạch Nha cũng không tệ mà."

"Mạch Nha đẹp thì đẹp thật, mỗi tội quá hung hăng, còn cả lớp phấn kia nữa. Cậu không sợ nửa đêm tình dậy thấy gương mặt trắng bệch kia bên cạnh mình sao?"

Người vừa khen Mạch Nha nghe thấy lập tức run lên. Cậu ta vội thay đổi. "Vẫn là Dương Mỹ Nhân xinh đẹp, vừa xinh vừa giỏi, không như những người khác."

"Cha Gia Nhân lớp 11F cũng xinh đấy, tuy không có đầu óc nhưng quan trọng nhất là thân hình nóng bỏng kia. Đầu năm tớ vừa nhìn em ấy đã muốn cứng."

"Các cậu bàn đi đâu xa thế, trên xe còn có một bông hoa là Kim Tần Nguyệt mà."

Nói đến đây có rất nhiều ánh mắt đảo qua Kim Tần Nguyệt, nhưng đều bị Hồng Tiểu Mao dùng thân mình chặn lại.

Phó Gia Hành lặng lẽ cho cô nàng một cái like.

Bảo vệ vợ của anh em, làm tốt lắm chiến sĩ Hồng Tiểu Mao.

Xe đi tầm mười phút nữa đã tới điểm cắm trại, đoàn xe nối đuôi nhau đi vào bãi, cả đám học sinh thì tập trung ở một cái sân đất trống khá rộng.

"Bây giờ mọi người chia thành tốp hai người ngồi cáp treo lên núi."

Ban đầu nhà trường vốn định cho học sinh đi theo con đường mòn lên núi để rèn luyện sức khoẻ, nhưng bây giờ trời đang buổi trưa, lại có thêm vài em học sinh mang bệnh trong người, ví dụ là Tần Nguyệt, nếu lên tới núi đã ngất thì chẳng phải lại tốn công đưa xuống núi rồi vào bệnh viện sao?

Hơn nữa bọn họ cũng sợ cái lũ quậy phá này trốn xuống núi, nếu để lạc thì lấy gì trả cho phụ huynh bọn chúng bây giờ?

Thế là hiệu trưởng quyết định cho ngồi cáp treo lên hết.

Cáp treo chính là cái loại mà giống như ở sân trượt tuyết ấy, chỉ đủ chứa hai người là cùng.

"Những người ở cùng một xe có quyền ghép cặp với nhau." Giáo viên nói một câu, như dội thẳng một xô nước lạnh vào Kim Thần Hi.

Nhìn em gái ấm ức trở về đứng cạnh Quân Vô Ưu, Kim Tần Nguyệt vừa cảm thấy thương cô nàng vô cùng, lại vừa cảm thấy buồn cười trước biểu cảm đáng thương ấy.

"Chị Tần Nguyệt, cùng nhau..éc éc..." Hồng Tiểu Mao vừa ú ớ một tiếng đã bị Tưởng Chính Hàng bịt mồm kéo đi mất.

Kim Tần Nguyệt ngơ ngác nhìn theo, không biết có nên đuổi theo hay không.

Tịch Tĩnh dĩ nhiên bị lớp trưởng quản lý.

Quách Mộng Mộng thì đang chuyện trò với trúc mã.

Tôi là chị gái bệnh tật của nữ chính np vănDär berättelser lever. Upptäck nu